16 “Cáu dụ Dê-su, đã sỏi cưhn lìhng fã Cáu ma tẻc hẻht chửhng mạhn lộ này hừ mạhn lụhc tỏi nà mạhn Hỗi Slến. Cáu dụ Cóhc Lạc sau Lụhc Lán củ Đa-víht, dụ Đáu Đị hụhng pưhc.”
Ồ éhc củ Kể Hông Dê-su Kểt, lụhc lán Đa-víht, lụhc lán Áp-la-ham.
“Vú dứhn Do Thái hẽhng sléng dụ hah? Vị mạhn phủ đã hảhn đáu đị Mưhn bờng tóhng fống chỉhng ma tẻc hạhn thơ Mưhn.”
“Mạhn slú ngảhm pehn hư mơ Hông Kểt? Mưhn dụ Lụhc cưhn hah?” Hảu dáhng: “Lụhc vú Đa-víht.”
Sáhn vú Đa-víht nay Mưhn vạ ‘Kể Hông’ dụ hẻht pehn hư Mưhn dụ lụhc vú tế đày?”
Vị slíhm chéhp đệp củ Kể Vú Fã mạhn hau, Lộ phả vahn tahng náh hỏn tihng slúhng thảhm mạhn hau,
Pehn tế, vú Đa-víht nay Mưhn dụ Kể Hông, pehn tế hẻht pehn hư Mưhn tẹo vạ lụhc vú tế đày?”
Ê-sai sạhm càng: “Tư De-sê cọi ọc ma têu lạc nưhng, Dụ Hông cái chĩ dứhn nọc; Dứhn nọc cọi mộng khàu Mưhn.”
dụ dứhn đày sléng ọc ma hỏn mạhn chóhng chồ sau hỏn ồ éhc này, mơ fạhn đúhc đáng, đã sléng ọc ma Hông Kểt, Hông tihng lẽo mõi lộ, dụ Kể Vú Fã đàng đày pào hạhn tợi tợi. A-men.
Vị pehn tế, vam pảo cỏn mạhn hau mi cạng đày càng cháhn hởn. Pị nõng pehn tóhc slíhm khàu vam này lùhm thảng tứhng ìhng hụhng tị đáhm lihn, hừ thửhng sli tahng vahn lọi ọc sau đáu đị vahn hụhng cháng tõng pị nõng.
Lộ khảy hụhng củ Kể Hông Dê-su Kểt tị Kể Vú Fã đã pào hừ Mưhn tẻc càng ọc hừ mạhn tay tử Mưhn mạhn vệc ca fải ọc ma thửhng. Mưhn sỏi cưhn lìhng fã ma càng ọc hừ Dahng, tay tử Mưhn,
hã vạ: “Cử slì mạhn lộ lụhc hảhn khàu sẹc slứ nưhng sau ngởi hừ chéht Hỗi Slến dụ Ê-fê-sô, Si-miệc-nơ, Pẹt-cahm, Thi-a-ti-lơ, Sạt-đe, Fi-la-đen-fi-a sau Lao-đi-sê.”
Dahng ngởi thửhng chéht Hỗi Slến dụ A-si-a: Cau pào pị nõng nhựhn đày ớn đáy sau pihng án hỏn HÔNG ĐÁNG MI, ĐÃ MI SAU ĐÁNG MA, hỏn chéht SLÍHNG dụ tỏi nà tện củ Mưhn,
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến: ‘Cưhn hah hihng cọi mi bĩ hại vị lộ thải tại nhị.’”
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến: ‘Cưhn hah hihng, Cáu cọi pào hừ ma-na đáng dồ thị; Cáu cọi hừ cưhn tế mổi thỉhn slỏi phợc, tihng tế slì mihng mảh nưhng, nọc cưhn nhựhn dụ bô mi cưhn hah hũ đày.’”
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến: ‘Cưhn hah hihng, Cáu cọi hừ kíhn mảc cóhc lộ đếu cháng Pa-la-đi củ Kể Vú Fã.’”
Sli tế cưhn lìhng fã chì hừ cáu hảhn tạ nãhm lộ đếu, sláh sịhng lùhm pha lê, ọc hỏn tện Kể Vú Fã sau tện Dơng Lụhc,
Óhng hah bô mi slíhm chihc cử hẻht lộ bô mi slíhm chihc, óhng hah slụhp slạp vữhn cử slụhp slạp, nhahng cưhn slíhm chihc cử hẻht lộ slíhm chihc, cưhn slến slựhn cử đếu slến slựhn!”
Hông hẻht chửhng hừ mạhn lộ càng: “Sự, Cáu ma nhéhng khại.” A-men. Pải Kể Hông dụ Hông Dê-su, hổ cử ma!
Lúhc tế cưhn lìhng fã càng đời cáu vạ: “Mạhn vam này dụ đàng slửhn pahng sau cháhn chíhc. Kể Hông dụ Kể Vú Fã củ huhn khảhn mạhn cưhn pảo cỏn, đã sỏi cưhn lìhng fã củ Mưhn ma càng ọc hừ mạhn tay tử Mưhn mạhn lộ cọi fải ọc ma.
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến.’”
Cưhn hah mi hủ, cử tịhng vam Kể Slíhng càng sau mạhn Hỗi Slến.”
Tẹo vạ cưhn nưhng cháng mạhn cưhn kể tau càng đời cáu: “Da hày, tế, Tú slứ củ ngả cưhn Du-đa, lụhc lán củ Đa-víht, đã hihng chế nến khảy đày sẹc slứ sau khảy chéht dạu ọc.”