12 “Nè, Cáu ma nhéhng khại, áu fạhn ca slờng thẻo đời Cáu, tẻc slờng hừ mõi cưhn ti thẻo vệc hảu đã hẻht.
Vị Lụhc Óhng Cưhn cọi ma cháng đáy hụhng củ Cố hau đời mạhn cưhn lìhng fã. Lúhc tế, Mưhn cọi pào slờng hừ tựhng cưhn, ti vệc hảu hẻht.
Pehn tế, mõi mạhn hau cọi càng tẹo mơ chàu sau Kể Vú Fã.
Sáhn cóhng sihng củ cưhn hah sạy tihng tị đày nhahng dụ cưhn tế cọi nhựhn đày fạhn ca slờng.
Cưhn cháy, cưhn tứhc nãhm dụ tô lùhm; mõi cưhn cọi nhựhn đày sen cóhng ti thẻo cóhng slứhc củ hau.
Mạhn thehng dứhn bưhc sã; Tẹo vạ cớn bưhc củ Mưhn đã ma, Dụ sli fạt sẹt óhng thải, Pào slờng hừ mạhn tay tử Mưhn, mạhn cưhn pảo cỏn, mạhn cưhn slến, Sau mạhn cưhn kỉhng láo mihng Mưhn, Cả slảy sau lống, Sau sư sệt mạhn óhng sư sệt tị tóhm.”
Cáu cọi hõhn thải mạhn lụhc củ mưhn. Lúhc tế, tại chùhng mạhn Hỗi Slến cọi hũ vạ Cáu dụ Hông chểu hũ slíhm ị thehng cưhn; Cáu cọi poi páhng hừ mõi cưhn cháng mạhn lụhc tị mạhn cóhng vệc củ mạhn lụhc.
Cáu hảhn mạhn cưhn thải, cả lống cả slảy, tô díhn tỏi nà tện, sau mạhn sẹc đày khảy ọc. Sẹc nưhng ựhn dụ sẹc lộ đếu sạhm đày khảy ọc. Mạhn cưhn thải bĩ fạt sẹt ti thẻo cóhng vệc hảu hẻht, chểu khàu mạhn lộ đã slì cháng sẹc tế.
Hông hẻht chửhng hừ mạhn lộ càng: “Sự, Cáu ma nhéhng khại.” A-men. Pải Kể Hông dụ Hông Dê-su, hổ cử ma!
Tế, Cáu ma nhéhng khại. Fúhc hừ cưhn hẻn mạhn vam pảo cỏn cháng sẹc này!”
Cáu ma nhéhng khại; cử hẻn mảhn lộ lụhc đáng mi tẻc mẽhn mi cưhn hah chéng áu tu vú thển củ lụhc.