6 Mưhn đã mi slởng dợng củ Kể Vú Fã, Tẹo mi chểu lộ tô tỗ sau Kể Vú Fã Dụ lộ pehn cáhm hẻn;
“Nè, đéhc sláo sláhn slến nưhng cọi lam đáng, đời sléng lụhc bạo nưhng, Lẽo hảu cọi páhn mihng lụhc bạo tế dụ Em-ma-nu-ên,” mạy dụ Kể Vú Fã dụ sau mạhn hau.
Sahng mi cưhn hah tựhng hảhn Kể Vú Fã, tán Lụhc Tọc dụ cháng slíhm Cố dụ Hông đã càng ọc Cố hừ mạhn hau hũ.
Cáu đời Cố dụ óhng tọc.”
Mạhn cưhn Do Thái dáhng: “Mạhn phủ mi cáhng thỉhn bạo mưhng vị lộ nưhng đáy, tẹo vạ vị vam sạ lống; vị bạo dụ óhng cưhn tảng hừ chàu dụ Kể Vú Fã.”
Nhahng sáhn Cáu hẻht dụ mại mạhn slú mi slửhn Cáu, cử slửhn mạhn cóhng vệc củ Cáu, tẻc mạhn slú cháhc đời hũ vạ Cố dụ cháng Cáu đời Cáu dụ cháng Cố.”
Mạhn lụhc đã đày ngihn Cáu càng: ‘Cáu páy, sau Cáu cọi fán tẹo đời mạhn lụhc.’ Sáhn mạhn lụhc đệp Cáu dụ pehn với mưhng vị Cáu páy mơ đời Cố, vị Cố slúhng nể hởn Cáu.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Fi-líhp ới, Cáu đã dụ sau mạhn lụhc hửhng dả, tẹo mạhn lụhc sahng hũ Cáu! Cưhn hah đã hảhn Cáu mạy dụ đã hảhn Cố. Tãi lahng lụhc tẹo càng: ‘Hổ chì Cố hừ mạhn lụhc’?
Cố ới! Sihn này, hổ áu đáy hụhng Lụhc đã mi sau Cố cỏn sli hẻht pehn tị dạ ma hạt hạhn Lụhc tỏi nà Cố.
Thô-ma càng vạ: “Pải Kể Hông củ lụhc sau Kể Vú Fã lụhc!”
Vị pehn tế, cưhn Do Thái cạng sihm lộ khà Mưhn, vị Mưhn mi sự tán phạ leht vahn dệt pahc tẹo nhahng nay Kể Vú Fã hẻht Cố, tảng hừ chàu tô tỗ sau Kể Vú Fã.
tẻc mõi cưhn tô hạhn kỉhng Lụhc sạhm lùhm hạhn kỉhng Cố ni. Cưhn hah mi hạhn kỉhng Lụhc dụ sạhm mi hạhn kỉhng Cố dụ Hông đã sỏi Lụhc ma.
dụ dứhn đày sléng ọc ma hỏn mạhn chóhng chồ sau hỏn ồ éhc này, mơ fạhn đúhc đáng, đã sléng ọc ma Hông Kểt, Hông tihng lẽo mõi lộ, dụ Kể Vú Fã đàng đày pào hạhn tợi tợi. A-men.
Thưhn củ tợi này hẻht fang cháng slíhm ị củ mạhn cưhn mi slửhn, tẻc hảu mi hảhn áhn hụhng Vam Đáy lộ đáy hụhng củ Hông Kểt, dụ slởng dợng củ Kể Vú Fã.
Vị pị nõng hũ ớn đáy củ Kể Hông mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt, Mưhn đã fảt sai tẹo vạ đã pển pehn khong vị pị nõng, tẻc vị lộ khong củ Mưhn, pị nõng đày pehn fảt sai.
Khửht lộ hạhn kỉhng sau đáy hụhng tợi tợi mi một slụhc mơ Vú tợi tợi, mi thải, mi hảhn, dụ Kể Vú Fã một mịhng! A-men.
Fải cháhn nhựhn vạ lộ đáy dáhm củ slíhm slửhn kỉhng cháhn lống lái: Hông đã đày hẻht ọc ma cháng đúhc đáng, Đày Kể Slíhng càng ọc slíhm chihc, Đày mạhn cưhn lìhng fã pạn chểu, Đày càng hã cháng mõi dứhn, Đày mõi cưhn slửhn nhựhn, Đày sláu khừhn cháng đáy hụhng.
đáng sli tàhng lộ mộng fúhc đáy sau lộ hễn ọc đáy hụhng củ Kể Vú Fã tại lống, sạhm dụ Kể Hông Cảu mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt,
Lụhc dụ áhn hụhng pưhc củ đáy hụhng Kể Vú Fã sau dụ slởng dợng cháhn chíhc củ Mưhn. Lụhc dụhng vam kên lống củ Mưhn ma sọi mõi thehng. Nem sli slao sịhng tỗi lỗi, Mưhn nạhng bờng slá Hông Đàng Nể dụ tihng fã.
Tẹo vạ sli tải Lụhc tau khàu tị dạ, Mưhn càng: “Tại chùhng mạhn cưhn lìhng fã củ Kể Vú Fã fải thơ fỡng Lụhc.”
Tẹo vạ càng mơ Lụhc dụ mi vam càng: “Pải Kể Vú Fã, tện Mưhn sển nên van đãi, Kên lưhc củ nởc Kể Vú Fã dụ kên slứhc cháhn chíhc.
Kể Hông Dê-su Kểt vahn va, vahn này, sau hừ thửhng tợi tợi bô mi lúhc hah may tổi.
Lẽo Mưhn càng đời cáu: “Sỏng dả! Cáu dụ An-fa sau Ô-mê-ca, dụ Khảy Cóhng sau Tãhn Slứht. Cưhn hah hô khạh, Cáu cọi hừ kíhn nãhm mi tóhc sen hỏn mẹc nãhm lộ đếu.