4 Này, sen cóhng củ mạhn thỡ cohn cổ cháng na pị nõng, tị pị nõng đã hẻht dán, đáng veo án; sau hỉhng veo củ mạhn thỡ cohn tế đã thửhng hủ củ Kể Hông kên lống nhéht.
Mưhn càng đời mạhn cưhn páy nem học vạ: “Mu cohn dụ cháhn chủhng tẹo vạ thỡ cohn tẹo nõi.
Pehn tế, lỉ lahng Kể Vú Fã mi càng sẹt chỉhng lahng hừ mạhn cưhn đày lợc củ Mưhn, dụ cưhn hưhn vahn veo hổ Mưhn, tẹo vạ chũhm tẹo cảu sọi hảu a?
Ê-sai sạhm đã pảo cỏn: “Sáhn Kể Hông kên lống nhéht mi chư tẹo hừ mạhn hau cưhn tảp dủhng, Dụ mạhn hau đã pển pehn lùhm slèng Sô-đôm sau lùhm slèng Cô-mô-lơ dả.”
Mạhn cưhn hẻht chù ới, cử tỏi sự lỉ sau chỉhng lahng đời mạhn cưhn khòi chàu, vị hũ vạ pị nõng sạhm mi Chù nưhng dụ tihng fã.