1 Sihn này, pị nõng dụ mạhn cưhn fảt sai ới! Cử hày khỏhm, veo nại vị lộ khồ cuhng cọi lổ lohng tihng pị nõng.
Phả vahn khừhn sau slứhc bóhng hèm mày hẻht hừ hohc khổ, bọc lỏt, sláhc đáy vại slản. Cưhn fảt sai sạhm cọi khổ hẹo cháng mạhn lộ tìhng hau pehn tế.
Pehn tế ma pị nõng tẹo khỉhng thơng cưhn khong! Mi sự óhng fảt sai đã dã nạt pị nõng, kèo pị nõng páy tỏi nà ta ạn a?
Sihn này, pị nõng ới dụ mạhn cưhn đáng càng: “Vahn này hay vahn pụhc mạhn hau cọi páy thửhng slèng tế, dụ tế pí nưhng, khải slữ sau sihm lỡi.”
Cử bôn bã, tam thạn, hày khỏhm; cử tổi hủ ọc hày, tổi với ọc bôn.