11 Vị Kể Vú Fã đã càng: “Da sạ tỗi páy sũ,” sạhm càng: “Da khà cưhn.” Pehn tế, sáhn bãn mi sạ tỗi páy sũ tẹo sạ tỗi khà cưhn dụ bãn dụ óhng sạ leht.
Cưhn tế khạhm: “Mạhn vam mán hah?” Kể Hông Dê-su dáhng: “Mưhng da khà cưhn; da fảt éo; da hẻht lahc; da hẻht chửhng cà;
Mưhng hũ mạhn vam mán: ‘Da khà cưhn; da sạ tỗi páy sũ; da hẻht lahc; da hẻht chửhng cà; da nhạu lảu; cử hẻht đáy đời cố mế mưhng.’”
Cháhn mưhng hũ mạhn vam mán này: ‘Da sạ tỗi páy sũ, da khà cưhn, da hẻht lahc, da hẻht chửhng cà, cử hẻht đáy cố mế mưhng!’”
Vị mạhn vam mán: “Mưhng da sạ tỗi páy sũ, da khà cưhn, da lahc cởp, da thảm slíhm,” sau bô lựhn vam mán hah ựhn, tô càng tèhn cháng vam này: “Mưhng fải đệp cưhn lạhn cạhn lùhm hau.”