20 “Cử páy, díhn cháng đên thơ sau càng hã hừ mạhn dứhn mõi vam củ lộ đếu này.”
Chế nến mạhn lahng Cáu càng đời mạhn lụhc cháng ngau đáhm, cử càng ọc nọc áhn hụhng; mạhn lahng mạhn lụhc đày ngihn nhọm hehn hủ, cử càng ọc tihng pai hơn.
Kể Hông Dê-su khàu đên thơ; lúhc Mưhn đáng càng slón, mạhn sláy hẻht lễ tau đời mạhn cưhn kể tau cháng dứhn ma tá khạhm: “Hỏn kên lống hah Sláy hẻht mạhn vệc này, đời cưhn hah hừ Sláy kên lống tế?”
Cáu hũ vạ lĩhng lống củ Mưhn dụ lộ đếu tợi tợi. Vị pehn tế, mạhn lộ Cáu càng dụ Cáu càng đúhng lùhm Cố đã càng dãhn.”
Lộ đếu tợi tợi dụ nhựhn hũ Cố dụ Kể Vú Fã một mịhng sau cháhn chíhc, sau Kể Hông Dê-su Kểt dụ Hông tị Cố đã sỏi ma.
Vị Lụhc đã pào hừ hảu mạhn vam Cố đã pào hừ Lụhc. Hảu đã tàhng nhựhn, hũ Lụhc cháhn ma hỏn Cố sau slửhn vạ Cố đã sỏi Lụhc.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Cáu đã càng dõ hừ thển hã. Cáu hải slón cháng mạhn hơn hỗi sau đên thơ, tị tại chùhng cưhn Do thái họp ma, Cáu mi càng lộ lahng lahc lụhm lẽo.
Chỉhng thưhn lihng hẻht hừ đếu, đúhc đáng bô mi lỡi. Mạhn vam Cáu càng đời mạhn lụhc dụ thưhn lihng sau lộ đếu.
Si-môn Fi-e-lơ dáhng: “Kể Hông ới, mạhn lụhc cọi thẻo cưhn hah? Kể Hông mi vam củ lộ đếu tợi tợi.
Cưhn tế cọi càng hừ mưhng mạhn vam tẻc nhơ tế mưhng sau cả hơn mưhng cọi đày cảu.’
Mạhn pị nõng dụ lụhc lán củ ồ éhc Áp-la-ham, sau mạhn cưhn kỉhng láo Kể Vú Fã, vam hã lộ cảu này đày ngởi ma hừ mạhn hau.