Ɣɔn cï run ke Abram aa thiërdhoŋuan ku dhoŋuan, ke Nhialic Awärjäŋ ë tul tëde yen, ku lëk en an, “Yɛn ee Nhialic Awärjäŋ lëu këriëëc ëbɛ̈n, ye kë cä lɛ̈k yïn piŋ, ku ye yic looi ë cieŋ.
ago lɔ tɔ̈ɔ̈u në raŋdɛn cï guëŋ rɔt ë kuuric ë Pänydït de Debid yic. Gokï wal ŋïr nyop ku miök de aŋiëër, guiir kek guöpde në biäk de täude, ku jɔkï many dïït agök tɔŋ dhiëëu kek thonde.
Go Nhialic lɛ̈k kɔcke an, “Kääckï në apɔ̈k kuɛɛr ku daaikï. Yak kuɛɛr thɛɛr luɔp ku të nu kueer piɛth. Cathkï thïn, ku wek bï rëër në mät.” Ku ayek lueel an, “Ei, acuku bï looi!”
Eelam adhɔt piny në kɛm ke kɔc cï nɔ̈k ë tɔŋic, ku rɛ̈ŋ ke remdɛn ë tɔŋ acïk yen gɛɛu cil. Akënë ke cueel kedhie, aake ke näk keek ë tɔŋic kedhie. Wään pïïr kek aake ye kɔc riääc, ku ënɔɔnë acïk guɔ dhɔt piny ke ke cï thou ku cïk gup yäär, ku rɔmkï riääk de kɔc cï nɔ̈k ë tɔŋic.
Ku kënë aŋicku an, ɣöndan ë piny nɔm, yen paany ee wok rëër thïn, të cï en riääk, ke wo de ɣön bɔ̈ tëde Nhialic, ɣön ë cïï yïk ë raan ciin, ee ɣön bï tɔ̈u athɛɛr paannhial.