Ago Lɔt lɔ tëde kɔc bï duɛtke thiaak, ku lëk keek an, “Jatkï röt ku dapkï jäl ë tënë, Bɛ̈nydït akɔɔr nɔn bï En ee wunë riɔ̈ɔ̈k.” Agokï yök cït man alɛɛŋ tei.
Du rɔt nɛ̈k piny në kɔ̈ɔ̈r ë kuɛth, ye nɔm pɛl ke yï bï rɔt tiit në ka ye piɔ̈ndu ke kɔɔr. Kake kuɛth ayek tëëk ë wïl ku pɛ̈ɛ̈rkï nhial cït man ë cuɔɔr.
Ade raan rɛ̈ɛ̈r yetök, acïn nɔm meth, ku acïn nɔm mänhë, ku ee tɔ̈u aköölnyïïn, ke cïï piɔ̈u kueth në kajuëc tɔ̈u në yen, eeŋa jɔ luööi aläldïïtë aya ke cïï rɔt tɔ lɔ̈ŋ? Kënë ee ɣɔ̈ric ayadäŋ, ku ee pïïr de yic nuɛɛn.
Go Dhakayo rɔt jɔt, ku yöök Bɛ̈nydït an, “Tïŋ, Bɛ̈nydït, biäk töŋ de kakï abä yɛn ke kɔc kuanynyïïn miɔɔc, ku na de këde raan däŋ cä nööm në gööny ë lueth, ka bä bɛ cuööt ë ŋuan.”