Ku wek yɔ̈ɔ̈k an, “Raan pɔ̈k kekë tiiŋde, ke tik kën röör kɔ̈ɔ̈r, ka cï tiiŋde tɔ lɔ kekë mony lei, ku raan bï tiiŋë bɛ thiaak, tiiŋ cïï monyde pɔ̈l, ka cï lɔ kekë tiiŋ lei.
Yɛn ë riɔ̈ɔ̈c, miäk, të cän bɛ̈n, ke we cït ka cä bï yök aye kɔc kaar ë yapiɔ̈u, ku yɛnguöp yɛn cït kë cäkï bï yök aye raan kaarkï ë wepiɔ̈ɔ̈th, yɛn ë riɔ̈ɔ̈c ë ciët kë bï dɛ ateer nu, ku tiɛɛl, ku agööth, ku tɔɔŋ, ku ciëk de thok, ku atuum, ku lɛc leec ë kɔc röt, ku awuööu.
Ku wook ayadäŋ wok aaye kɔc cïn nïïm wään thɛɛr, kɔc ee löŋ rɛɛc piŋ, kɔc cï math, wok ee ye lïïm ke ŋɔ̈ɔ̈ŋ ee wo dɔm ŋɔ̈ɔ̈ŋ kithic, ku yok lïïm ke kamit yok kɔɔr ë wopiɔ̈ɔ̈th, wok aaye tɔ̈u ke wo racpiɔ̈ɔ̈th deku yiic tiɛɛl, ku man kɔc wook, ku manku röt.