Lëk keek an, “Na bäk röl de Bɛ̈nydït Nhialic gam ë yic, ku bäk yic aa looi, ku dɔ̈tkï lööŋkï, wek cä bï tuöc jɔɔk cït jɔɔk wään cä tuöc kɔc ke Rip. Ee Yɛn Bɛ̈nydït raan ee we tɔ dem.”
Në ee kë ciëënë, acie bänyku, ku kɔcku kek bä luöi këtuc kapäc. Yïn guöpdu, yïn bä luöi këtuc ayadäŋ. Yen abï yïn en jɔ ŋic nɔn cïn en raan kït ke Yɛn në piny nɔm ëbɛ̈n.
“Wek cä luöi riääkdït, cït riääk ɣɔn cä kɔn luöi kɔc ke Rip. Yɛn ë wɛ̈ɛ̈t dhuökkun tɔ näk tɔŋ, ku jöŋgöörkun abä ke peec ë tɔŋ. Ku ta we tɔ nɛ̈k aŋuäc de kɔc cï thou ë pɛɛnykun yiic. Ku wek ŋoot ke we kën röt pɔ̈k Ɛn. Kë cïï Bɛ̈nydït lueel ka.
Bɛ̈nydït abï jɔŋ ee kɔc tɔ toŋ gup tuöc week, cït man cï Yen ë luöi kɔc ke Rip. Abï tëtöök tɔ tuc ë wegup. We bï gup thiäŋ në piär, ku we bïï kuuk gup, ku abï ciën kë bï we tɔ waar.