Ee mɛnhou ë keyiic kaarou, mɛnh ë loi këde piɔ̈n ë wuönden?” Gokï lueel an, “Ee mɛnh tueŋ.” Go Yecu ke yɔ̈ɔ̈k an, “Wek yɔ̈ɔ̈k ëyic an, kɔc ë athölbö tɔ kut kekë akɔɔrröör kek a kɔn lɔ ë ciɛɛŋ de Nhialicic ë week.
Ku ritkï kɔcpiööcë piɔ̈ɔ̈th, yöökkï keek an, “Bïk aa tɔ̈u ë gämic apiɛth, ku an, në guöm ee wok katuc juëc guum en abï wo dhil lɔ ë ciɛɛŋ de Nhialicic.”
Ku we ye cɔ̈t cɔɔlë we tïŋ, wek mïthëkɔckuɔ, an: Acïn kɔc juëc cï cɔɔl, kɔc cï kɔc ke piny nɔm tɔ ye kɔc pel nïïm ayï kɔc ril, ayï kɔc cï dhiëëth ë dhiën ë bɛ̈ny: