Ka ënɔɔnë, Yɛn Bɛ̈nydït, Ayɔ̈ɔ̈k keek nɔn bän riääk yiɛ̈n keek, ku acïkï bï ban. Ku të le kek lɔ dhiau, ke ke kɔɔr kuɔɔny tëde Yɛn, Yɛn cïï dhiënden bï piŋ.
Kɔc kɔ̈k abïk thɔ̈ɔ̈r ë Babilonia, ku abïk ɣööt thiɔ̈ɔ̈ŋ yiic ë gup ke kɔc cï thou, kɔc bä keek yuöp piny në agönhdï kekë diu de piɔ̈u. Yɛn cï rɔt yal wei në ee pänydïïtë në biäk de karɛc cï kɔcke looi.
tït ee lueth ke yek lueel, bäny de kakë Nhialic ayek käŋ looi, ku jɔ tït keek aa yɔ̈ɔ̈k, ku kɔckï acïn kë yek rɛɛc. Ku eeŋö bïk looi të lee këriëëc ëbɛ̈n lɔ kɔ̈ɔ̈c?”
Rial, të cï bɛ̈ny de ɣöt rɔt guɔ jɔt ku jɔ ɣöt thiöök thok, ku we bï jɔ kɔ̈ɔ̈c biic, ku taŋkï ɣöt thok, ku luɛlkï an, ‘Bɛ̈nydït, liëpë we ɣöt!’ Ku abï bɛ̈ɛ̈r, yöök week an, ‘Wek kuöc të bä wek thïn!’