Kɔc acïk guɔ bɛ̈n ëthiäu! Kɔc nu ë jöŋgöör kɔ̈ɔ̈th aciɛthkï ë rou ku rou. Aŋoot raan tït ke ciɛɛl thok an, “Babilon ë wïïk! Yiëthkɛn yek lam adhɔtkï piny ke ke cï dhuɔɔŋ.”
Tëtökdu acï yic dɛ apajic, ka acïn kë duëër ke kɔn bɛ tɔ dem taitai. Raan ëbɛ̈n, raan ë ye piŋ nɔn cï yïn wïïk, ee yecin biɔ̈ɔ̈k në miɛtëpiɔ̈u, në luɔi cïn en raan kën akuöörkuöördu thiëëp thok.
Na wën, ke tunynhial däŋ löök bɛ̈n, bï ku lueel, an, “Acï wïïk! Acï wïïk, yen Babilon pänydïït dïïtë, luɔi cï en juöör tɔ dëk ëbɛ̈n në mɔ̈n ë agɔ̈th agönh ë bïïyë bɛɛlde!”
Go cööt arëët ë röl dït, an: “Babilon dït acï wïïk, acï wïïk, ka cï aa panɔm de jɔɔk rac, ku ye të cï atïptïïp ke jaak nhiany mac thïn ëbɛ̈n, ku mɛcë diɛt rac nhiany thïn ëbɛ̈n aya.