“Të jël kek, abïk gup ke kɔc cï thou tïŋ, gup ke kɔc cï a rɛɛc. Ku ruöi lɔ ke cam acïï bï thou, ku many bï ke nyop acïï bï kɔn liu. Të tïŋ ë keek në kɔc nyïïn abï aa kërac arëët tëde mɛnh ë raan ëbɛ̈n.”
Ka yïn cäärë kɔckiën ke Yithriɛl ku lɛ̈kë keek an, Yɛn Bɛ̈nydït Awärjäŋ, Yɛn lɔ rɛ̈ŋken liep nïïm. Abä ke lɔ bɛ̈ɛ̈i bei, ku bɛ̈ɛ̈i ke ciëën piny de Yithriɛl.
Bä keek wɛ̈ɛ̈r bei paan ë thuɔɔu? Nu jɔɔkku ë nou yïn thuɔɔu? Luöi këtuc, nɔ̈k! Bɛ̈ɛ̈iyë Ku nu riääkdun ë nou wek rɛ̈ŋ? Yɛn cïï piɔ̈u bï bɛ kɔn kok wo keek.
Guɔ kɔc cï thou tïŋ, kɔc kor ayï röördït, ke ke kääc ë Nhialic nɔm, na wën, ke awereek ë ke pet yiic: ku pet awerek däŋic, awerek de pïïr: go löŋ de kɔc cï thou guiir në ka cï gɔ̈ɔ̈r ë awereek yiic në këde luɔidɛn cïk looi.