17 Lăp Jôap truh jê̆, bơngai drŏ-kăn ei jet: “Ih hăm trŏ kơ Jôap yŏng linh ưh?” Sư tơl: “Inh âu boih.” Drŏ-kăn ei pơma dơ̆ng: “Mơ̆ng bĕ nơ̆r đam drŏ-kăn ih.” Sư tơl: “Inh mơ̆ng âu.”
Drŏ-kăn ei khan dơ̆ng: “Apinh pơtao ăn kơ inh đĭch đam ih roi minh nơ̆r kơ pơtao dơ̆ng pơtao khan ‘Ih roi bĕ’ ”
Đei minh 'nu bơngai drŏ-kăn gơh hơgei dơ̆ng kơpal dur pơlei krao dơ'lông tơ ala: “Mơ̆ng bĕ, mơ̆ng bĕ! Apinh krao Jôap năm jê̆ tơ âu, inh wă pơma dơnuh hăm sư.”
Bơngai drŏ-kăn ei khan dơ̆ng: “Kră sơ̆ khan: ‘Athei apinh kon pơlei Abel na gơh keh tơdrong jang.’
Thoi noh sư kŭp kơ̆l 'bơ̆t jơ̆ng na pơma khan thoi âu: Ơ yŏng tơ'ngla, inh glăi, glăi inh! Apinh đĭch đam ih âu gơh pơma roi hăm ih; apinh mơ̆ng bĕ dôm lu nơ̆r đĭch đam ih âu.