8 Siōng Chú hō͘ Ai-ki̍p-ông ê sim ngī, tui-jip Í-sek-lia̍t-lâng. Í-sek-lia̍t-lâng ióng-kám tōa-táⁿ lī-khui ê sî,
8 上主互埃及王的心硬,追趇以色列人。以色列人勇敢大膽離開的時,
I chhōa I ê chú-bîn hoaⁿ-hoaⁿ-hí-hí chhut--lâi, chhōa I kéng-soán ê chú-bîn chhiùⁿ hoaⁿ-hí ê koa hiòng-chêng kiâⁿ.
Lí si-lo̍h hō͘ góa ê chû-ài hiah-ni̍h tōa, ū kiù góa ê sìⁿ-miā bián lo̍h Im-hú siōng-chhim ê só͘-chāi.
M̄-kú Siōng Chú hō͘ Ai-ki̍p-ông ê sim ngī, m̄-khéng pàng in lī-khui.
Lí tio̍h tī lí ê chhiú kap thâu-hia̍h chòe kì-hō, kì-liām Siōng Chú ēng tōa koân-lêng ê chhiú chhōa goán chhut Ai-ki̍p.’”
Só͘-í Siōng-tè chhōa Í-sek-lia̍t-lâng oat tùi Âng-hái khòng-iá hit-tiâu lō͘; Í-sek-lia̍t-lâng lóng bú-chong, tùi Ai-ki̍p-tōe chhut--khì.
Lín tio̍h tī lín ê chhiú kap thâu-hia̍h chòe kì-hō, hō͘ lín siông-siông àm-liām Siōng Chú ê lu̍t-hoat; in-ūi Siōng Chú ū ēng tōa koân-lêng ê chhiú chhōa lín chhut Ai-ki̍p.
Góa beh hō͘ Ai-ki̍p-lâng ê sim ngī, in beh tè lín lo̍h--khì; góa beh phah-pāi Ai-ki̍p-ông kap i ê choân-kun, chiàn-chhia, bé-peng, hián-chhut góa ê êng-iāu.
Góa beh hō͘ Ai-ki̍p-ông ê sim ngī, tui-jip lín; m̄-kú góa beh phah-pāi Ai-ki̍p-ông kap i ê choân-kun, hián-chhut góa ê êng-kng. Án-ni, Ai-ki̍p-lâng chiū chai góa sī Siōng Chú.” Í-sek-lia̍t-lâng chiū chiàu án-ni chòe.
i chhōa Ai-ki̍p só͘-ū ê chiàn-chhia, pau-koat la̍k-pah tâi te̍k-soán ê chiàn-chhia chhut--khì, ta̍k-tâi chhia lóng ū chiàn-chhia-tiúⁿ.
Tùi-te̍k kóng, “Góa beh tui in, beh jip-tio̍h in; góa beh pun chiàn-lī-phín lâi chiok góa ê sim-goān; góa beh pu̍ih to kā in siau-bia̍t.”
Siōng Chú tùi Mô͘-se kóng, “Lí tò-khì Ai-ki̍p ê sî, it-tēng tio̍h ēng góa sù hō͘ lí ê lêng-le̍k, tī Ai-ki̍p-ông ê bīn-chêng kiâⁿ kî-sū; m̄-kú góa beh hō͘ i ê sim ngī, m̄-khéng pàng chit-ê bîn-cho̍k lī-khui.
Siōng Chú tùi Mô͘-se kóng, “Taⁿ, lí ōe khòaⁿ-tio̍h góa án-chóaⁿ tùi-hù Ai-ki̍p-ông; góa beh ēng tōa khùi-la̍t ê chhiú, pek i pàng góa ê chú-bîn chhut--khì, kā in kóaⁿ lī-khui i ê tōe.”
Siōng Chú hō͘ Ai-ki̍p-ông ê sim ngī, m̄ thiaⁿ Mô͘-se kap A-lûn ê ōe; tú-tú chiàu Siōng Chú tùi Mô͘-se kóng--ê.
Kiû lí hō͘ in sim ngī, kā in chiù-chó͘.
Góa sī Siōng Chú — lín ê Siōng-tè, ū chhōa lín chhut Ai-ki̍p-tōe, hō͘ lín bô koh chòe Ai-ki̍p-lâng ê lô͘-lē. Góa bat kòng-tn̄g lín ê taⁿ, hō͘ lín gia̍h-thâu théng-sin hiòng-chêng kiâⁿ.
Chiaⁿ-ge̍h cha̍p-gō͘, Pôaⁿ-kè-choeh keh-ji̍t, Í-sek-lia̍t-lâng tùi Lân-sài khí-thêng, tī Ai-ki̍p-lâng ê bīn-chêng ióng-kám bô-kiaⁿ kiâⁿ--chhut-khì.
Í-sek-lia̍t-lâng ê Siōng-tè ū kéng-soán lán ê chó͘-sian, tī in kià-ku Ai-ki̍p ê sî hō͘ in chiâⁿ-chòe tōa ê bîn-cho̍k, ēng I tōa koân-lêng ê chhiú chhōa in chhut Ai-ki̍p,
Siōng Chú chiū chhun-chhut tōa khùi-la̍t ê chhiú, ēng tōa koh thang-kiaⁿ ê sū kap sîn-jiah kî-sū, chhōa goán chhut Ai-ki̍p;
M̄-kú, góa kiaⁿ in ê tùi-te̍k chū-khoa, kiaⁿ-liáu in gō͘-hōe, kiaⁿ-liáu in ōe kóng, “Sī goán phah-pāi Í-sek-lia̍t, m̄-sī Siōng Chú ê chok-ûi.”
In-ūi Siōng Chú hō͘ hiah-ê siâⁿ ê lâng sim ngī, kap Í-sek-lia̍t-lâng kau-chiàn, hō͘ in siū châu-bia̍t, bô siū lîn-bín; chiàu Siōng Chú bēng-lēng Mô͘-se ê ōe, in lóng oân-choân siū siau-bia̍t.
Góa beh hō͘ Iâ-pin ê goân-sòe Se-se-la kap i ê chiàn-chhia, i ê choân-kun lâi kàu Ki-sūn-hô lí chia; góa beh chiong in kau tī lí ê chhiú.’”