Kì-têu khî-chhie̍t Song-chú ke kau-hiun, m̀ sú Kì lâu kì-têu chú-siên só-li̍p ke yok, m̀-tap Kì ke khien-kie. Kì-têu hi pai hî-ká ke ngiéu-siong, chhṳ-kâ ya pien-cho hî-ká. Kì-têu ho̍k si chû-vì ngoi-chhu̍k ngìn ke fûng-siu̍k, m̀ thâng-chhiùng Song-chú ke min-lin.
Song-chú â, Ngì he ngài ke li̍t-liong lâu sàng-pó; Ngì he ngài khú-nan sṳ̀ ke phit-nan-só. Lie̍t-koet yit-thin voi tui sṳ-kie kok-thi lòi-to Ngì mien-chhièn, kóng: “Ngài-têu ke chú-siên pai ká-sṳ̀n, lûng-chúng he hî-ká mò li-yit ke ngiéu-siong.
Yîn-vi Ngài ke chṳ́-mìn fam lióng-yong ke chhui: Kì-têu lì-khôi Ngài — sâng-miang súi ke chhièn-ngièn; chhṳ-kâ hi yet súi-fut, he pho-lie̍t mò-fap tún-súi ke súi-fut.
Lie̍t-koet â, ngì-têu chhiòn-phu oi thâng! Sṳ-kiên-ngìn nâ, ngì-têu oi chu-yi thâng! Chṳ-kô ke Song-chú oi ko ngì-têu; Chú oi tui thiên-thìn cho-chṳn.