Yok-hon Sâm-sû 1:4 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su4 Ngài chui-thai ke fôn-hí chhiu-he: Thâng-tó ngài ke chung chṳ́-ńg sên-fa̍t chhai chṳ̂n-lî ke tî-poi. Faic an caibideil |
Só-lò-mùn en-kóng: “Ngì yit-chhṳ̍t yung ví-thai ke chhṳ̀-oi khoán-thai Ngì ke phu̍k-ngìn — ngâ-pâ Thai-ví, yîn-vi kì tui Ngì chûng-sîm, sṳ̀n-sṳ̍t, yû chṳn-chhṳ̍t ke sîm. To liá-ha, Ngì hàn-he yung liá-chúng ví-thai ke chhṳ̀-oi khoán-thai kì, su-pûn kì yit-ke lai-é kîm-pû-ngit chhô chhai kì ke vòng-vi.
Ngài yit khon-tó kì-têu mò cheu fuk-yîm ke chṳ̂n-lî hàng chṳn-lu, chhiu tông-chung tui Pí-tet kóng: “Ngì he Yù-thai-ngìn, chúng-he ngì ke cho-ngìn chhiong Ngoi-pâng-ngìn, m̀ chhiong Yù-thai-ngìn. Án-ngiòng, ngì ngióng-pân cho-tet miên-kióng Ngoi-pâng-ngìn ho̍k Yù-thai-ngìn nè?”