49 Liá-têu mò mìn-pha̍k Mô-sî fap-li̍t ke pak-siang he su chu-chú ke!”
Ngì liá-têu chhai Yâ-lu-sat-lâng kón-lî ngìn-mìn, tông ngau-man ke liâng-chhiu â, oi thâng Song-chú tui ngì-têu kóng ke fa!
Ngì-têu chhám lé! Ngì-têu hàn chhṳ-kâ láu-tó yû chhûng-mìn chṳ-fi!
yèn-heu tui phe̍t-ngìn kóng: ‘Sám-khôi! M̀-hó chiap-khiun ngài-têu ô; ngài-têu liá-ha pí ngì-têu sṳn-kiet!’ Chú kóng: ‘Ngài sṳ̍t-chhai mò phan-fap ngiûn-su liá-têu ngìn ke hàng-vì; Ngài oi thai fat-fó lé.’
Ngài-têu ke liâng-chhiu ya-he Fap-li-soi-ngìn kám yû sin kì ke mâ?
Kì-têu tông-chûng yû Nì-kô-tet-mu, kì yî-chhièn sṳt hi kien Yâ-sû. Kì thì-siáng kì-têu, kóng:
Kì-têu chit-phi kì kóng: “Ngì liá chhut-se chhai chhui-ok chûng ke tûng-sî, ngióng-pân kám kau-hiun ngài-têu!” Kì-têu chhiu chiông kì kiuk-chhut fi-thòng.
Chhai kiâ sṳ̂n-piên, yû-têu Fap-li-soi-ngìn thâng-tó liá-ke fa, chhiu mun kì kóng: “Kám-kóng ngì chiông ngài-têu ya khon-cho mô-muk-ke he-mò?”