20 Chung-ngìn fì-tap kóng: “Ngì pûn kúi fu-sṳ̂n lé! Má-ngìn sióng-oi chhṳ̀ ngì nò?”
Yîn-vi án-ngiòng, ho̍k-sâng só tù-tó ke lâu sîn-sâng khiung-yong, nù-phu̍k só tù-tó ke lâu chú-ngìn khiung-yong, chhiu oi tî-chiuk. Na-he yit-kâ chṳ̂-chú pûn-ngìn khon-cho kúi-vòng Phe̍t-sî-puk, vuk-hâ khì-thâ ke ngìn kám m̀-he oi su hàn-kha thai ke vú-yu̍k mâ?
Fap-li-soi-ngìn thâng-tó liá-ke fa chhiu kóng: “Kì he kho kúi-vòng Phe̍t-sî-puk kiuk-kúi, na mò, kì chhiu mò phan-fap!”
Chúng-he, Fap-li-soi-ngìn kóng: “Kì he kho kúi-vòng lòi kiuk-kúi ke.”
(Yâ-sû kóng liá-ke fa he yîn-vi yû-ngìn kóng: “Kì he pûn sià-lìn fu-sṳ̂n.”)
Kì-têu tông-chûng yû hó-tô ngìn kóng: “Kì pûn kúi fu-sṳ̂n! Kì pot-tiên lé! Ngióng oi-sṳ́ thâng kì?”
Yù-thai-ngìn ke liâng-chhiu mun Yâ-sû: “Ngài-têu kóng ngì he Sat-mâ-li-â-ngìn, yu pûn kúi fu-sṳ̂n, kám-kóng m̀-chho̍k mâ?”
Yâ-sû kóng: “Ngài pin mò pûn kúi fu-sṳ̂n; ngài chûn-kin ngâ Pâ, ngì-têu sa vú-yu̍k ngài.
Yù-thai-ngìn ke liâng-chhiu tui kì kóng: “Liá-ha ngài-têu khok-sṳ̍t tî ngì he pûn kúi fu-sṳ̂n ke! Â-pak-lâ-hón yí-kîn sí-thet, ke-têu siên-tî ya sí-thet, chúng-he ngì kóng: ‘Chûn-sú ngâ kau-hiun ke ngìn yit-thin yún-yén m̀-voi sí.’
Yîn-vi Pó-lò ke sṳ̂n-su án-ngiòng kóng, Fî-sṳ̂-tû chhiu thai-sâng tui kì kóng: “Pó-lò, ngì pot-tiên lé! Ngì ke ho̍k-mun thet thai, sa hoi ngì pot-tiên lê!”