21 Kì-têu chhiu fôn-fôn hí-hí chiap kì sông-sòn; sòn chit-sṳ̀ chhiu to muk-tit-thi.
Ngài yit lì-khôi kì-têu, chhiu chhìm-tó kì. Ngài chiông kì lâi-tén, m̀-hén piong kì chéu, yit-chhṳ̍t tai kì ngi̍p ngâ-mê ke vuk-hâ, chui-mî ngi̍p-to ngài chhut-se ke fòng-kiên.
Kì sông-hi thùng kì-têu khiung-ha chhô-sòn, fûng chhiu thìn hâ-lòi. Ho̍k-sâng hak-to ngong-ngong,
Yâ-sû lâu kì-têu kóng: “He ngài, m̀-sṳ́ kiâng!”
Thi-ngi-ngit, liù chhai fù tui-mien ke yit thai-khiùn ngìn sióng-tó ngièn-lòi ke-vi chṳ́-yû yit-chak se sòn-è; kì-têu tî Yâ-sû pin mò thùng ho̍k-sâng khiung-ha sông-sòn, ke-têu ho̍k-sâng he chhṳ-kâ lì-khôi ke.
Thâng â, ngài khî chhai mùn-ngoi phông-mùn; na yû-ngìn thâng-tó ngài ke sâng lòi khôi mùn, ngài oi ngi̍p-hi kì ke-vi; ngài thùng kì, kì thùng ngài khiung-chok sṳ̍t-fan.