Yok-hon 5:2 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su2 Chhai Yâ-lu-sat-lâng, yû yit-héu súi-chhṳ̀ chhai Yòng-mùn ke fu-khiun, Hî-pak-lòi-fa ôn-to Pit-sṳ-thai, sùn-thèu yû ńg-chak lòng-é. Faic an caibideil |
Sàng-chhiòng he án-ngiòng chhùng-kien hí-lòi ke: Thai-chi-sṳ̂ Yî-li-â-sṳ̍t lâu kì ke-têu chi-sṳ̂ hiûng-thi chhùng-kien Yòng-mùn, fung-hien pûn Song-chú, yu ôn-hó mùn-san. Kì-têu yu hí sàng-chhiòng, chhṳ̍t-to Pak-lèu lâu Ha̍p-nàm-ngia̍p-lèu, chiông kì fung-hien chhut-lòi.
Ngì-têu khon-tó Thai-ví-sàng ke sàng-chhiòng yû chhin-tô lan-khûng, tén-tén ngì-têu hi-pú. Ngì-têu sùn-chhà Yâ-lu-sat-lâng só-yû ke vuk-è, chhak-thet yit phu-fun, nâ chhak hâ-lòi ke sa̍k-thèu pú sàng-chhiòng lan-khûng ke só-chhai. Vi-tó chit-chhùn la-ngiak ke súi,