8 (Kiâ ho̍k-sâng yí-kîn hi kiê-lu mâi sṳ̍t-vu̍t.)
Chúng-he Yâ-sû tui kì-têu kóng: “Ngì-têu pûn kì-têu sṳ̍t!” Ho̍k-sâng kóng: “Ngài-têu chṳ́-yû ńg-chak piáng lâu lióng-mî ǹg. Kám-kóng ngì oi ngài-têu hi mâi pûn liá án thai-khiùn ke ngìn sṳ̍t mâ?”
Yâ-sû lâu kiâ ho̍k-sâng ya pûn kì-têu chhiáng-hi chhâm-kâ fûn-yîn ke yèn-si̍t.
Liá-sṳ̀, Yâ-sû ke ho̍k-sâng to-chón-lòi. Kì-têu khon-tó kì lâu yit-ke fu-ngìn-kâ kóng-fa, kám-kok chhin khì-koai, chúng-he mò ngìn mun ke fu-ngìn-kâ: “Ngì oi má-ke?” ya-he mun Yâ-sû: “Ngì cho-má-ke lâu kì kóng-fa?”
Ke-sàng yû chhin-tô Sat-mâ-li-â-ngìn sin Yâ-sû, yîn-vi ke fu-ngìn-kâ kóng: “Kì chiông ngài yit-sên só-cho ke sṳ chhiòn-phu lâu ngài kóng chhut-lòi.”
Kì lòi-to Sat-mâ-li-â ke Si-kâ sàng, lì Ngâ-kok pûn kiâ lai-é Yok-sit ke thú-thi mò kí-yén;
Yû yit-ke Sat-mâ-li-â ke fu-ngìn-kâ lòi tá-súi; Yâ-sû lâu kì kóng: “Chhiáng ngì pûn têu súi ngài lîm.”