28 Ke fu-ngìn-kâ piong-hâ kì ke súi-kon-é, chón-hi sàng-nui, tui thai-kâ kóng:
Nâi-man chhiu hi kien vòng, chiông ke tui Yî-set-lie̍t lòi ke se-moi-é kóng ke fa siòng-se lâu vòng kóng.
Ke-têu fu-ngìn-kâ chhiu kón-kín lì-khôi fùn-mu, yu kiâng yu chhin fôn-hí, chéu-tén hi oi lâu kiâ ho̍k-sâng kóng.
Kì-têu ngiàm-sṳ̀ chhiu chhut-fat, chón Yâ-lu-sat-lâng hi. Chhai ke-vi, kì-têu khon-tó sṳ̍p-yit-ke sṳ́-thù lâu nang-ngoi yit-têu ngìn chhi-si̍p khiung-ha,
chhiu tui fùn-mu chón-hi, chiông só tù-tó ke yit-chhiet sṳ-chhìn po pûn sṳ̍p-yit-ke sṳ́-thù lâu khì-thâ ke ngìn tî.
Liá-sṳ̀, Yâ-sû ke ho̍k-sâng to-chón-lòi. Kì-têu khon-tó kì lâu yit-ke fu-ngìn-kâ kóng-fa, kám-kok chhin khì-koai, chúng-he mò ngìn mun ke fu-ngìn-kâ: “Ngì oi má-ke?” ya-he mun Yâ-sû: “Ngì cho-má-ke lâu kì kóng-fa?”
“Ngì-têu lòi khon! Yû yit-ke ngìn chiông ngài yit-sên só-cho ke sṳ chhiòn-phu lâu ngài kóng chhut-lòi; kì kám he Kî-tuk mâ?”
Yû yit-ke Sat-mâ-li-â ke fu-ngìn-kâ lòi tá-súi; Yâ-sû lâu kì kóng: “Chhiáng ngì pûn têu súi ngài lîm.”