Ngài só kién-sién ke-ngìn ke koái-kun-é voi sâng-ngà. Án-ngiòng, Ngài voi sṳ́ Yî-set-lie̍t-ngìn mài-yen ngì-têu ke fa sêu-thet, mò pûn Ngài chai thâng-tó.”
Ki-yèn Song-ti su ngài-têu tak-sà mò khiung-yong ke ên-su, ngài-têu chhiu oi hó-hó yun-yung, lòi cho yin-kôi cho ke sṳ. Song-ti só-su ke ên-su, na-he kóng yi-ngièn, chhiu oi cheu sin-sîm ke chhàng-thu hi kóng;
Chúng-kóng, Â-pô-lò son má-ke? Pó-lò son má-ke? Ngài-têu put-ko he Song-ti ke phu̍k-ngìn, tai-liâng ngì-têu siông-sin Song-ti. Ngài-têu tak-sà he cheu Chú ke fûn-phai lòi kûng-chok:
Má-ngìn sṳ́ ngì yàng-ko phe̍t-ngìn nè? Ngì só yû ke, kám m̀-he Song-ti su ke mâ? Ki-yèn he Song-ti su ke, ngì cho-má-ke hàn khoâ-khiéu, chhiong-he ngì só yû ke m̀-he Song-ti su ke nè?
Yit-chhiet mî-san lâu vàn-chhiòn ke ên-su chhiòn-phu he tui táng-kô, tui thiên-táng ke Â-pâ lòi ke; Kì he yit-chhiet kông ke Chhóng-chho-chá, m̀-voi kói-pien, ya mò chón-thung ke yáng.