14 Liá he Yâ-sû tui sí fu̍k-fa̍t heu, thi-sâm-pái tui ho̍k-sâng hién-hien.
Liá sṳ yî-heu, Yâ-sû yung nang-ngoi yit-chúng fông-sṳt tui lióng-ke oi hi hiông-ha ke ho̍k-sâng hién-hien.
Chui-heu, sṳ̍p-yit-ke ho̍k-sâng chhô-tén sṳ̍t-fan ke sṳ̀, Yâ-sû tui kì-têu hién-hien. Kì chit-phi kì-têu, yîn-vi kì-têu m̀ tân-chhiang mò sin-sîm, yu ngang-kiáng, m̀ sin kì fu̍k-fa̍t heu khon-tó kì ke ngìn só kien-chṳn ke.
Ke lî-pai-ngit am-pû, Yâ-sû ke ho̍k-sâng chhi-si̍p khiung-ha, mùn koân-to hèn-hèn, yîn-vi kì-têu kiâng Yù-thai-ngìn ke liâng-chhiu. Ke-sṳ̀, Yâ-sû hién-hien, khî chhai kì-têu tông-chûng, kóng: “Ngien ngì-têu phìn-ôn!”
Yit lî-pai yî-heu, ho̍k-sâng yu chhai vuk-tú chhi-si̍p; Tô-mâ ya thùng kì-têu khiung-ha. Mùn koân-tén, chúng-he Yâ-sû fut-yèn hién-hien, khî chhai kì-têu ke tông-chûng, kóng: “Ngien ngì-têu phìn-ôn!”
Liá-têu sṳ yî-heu, chhai Thì-pí-lî-â fù-piên, Yâ-sû yu tui ho̍k-sâng hién-hien. Liá-pái hién-hien ke kîn-ko he án-ngiòng ke:
Pûn-ngìn hoi-sí yî-heu si-sṳ̍p-ngit-chûng, kì sṳt tui kì-têu hién-hien hó-tô pái, yung kok-chúng ke fông-fap chṳn-mìn chhṳ-kâ hàn sâng-sâng; kì chhîn-sṳ̂n pûn kì-têu khon-tó, yu tui kì-têu kóng-lun Song-ti koet ke sṳ-chhìn.