29 Só-yî Pí-lâ-tô chhut-lòi kien kì-têu, mun-kóng: “Ngì-têu yung má-ke chhui-miàng ko liá ngìn?”
Pí-lâ-tô mun kóng: “Kì to-tái cho má-ke fái-sṳ?” Kì-têu hàn-kha thai-sâng hêm-kóng: “Chiông kì tâng sṳ̍p-sṳ-ka!”
Kì-têu en-kóng: “Kì na-he mò cho fái-sṳ, ngài-têu chhiu m̀-voi chiông kì kâu-pûn ngì.”
Pí-lâ-tô chhiu ngi̍p chúng-tuk-fú hi, hêm Yâ-sû lòi, mun kì kóng: “Ngì he Yù-thai-ngìn ke vòng mò?”
Ngài lâu kì-têu kóng, cheu Lò-mâ-ngìn ke kûi-kí, phi-ko màng thùng ngièn-ko tui-chṳt, hàn-màng yû kî-fi vi chhṳ-kâ phien-fu yî-chhièn, cho-m̀-tet thin-chhui.
Sṳ-sṳ̍t chhiu-he án-ngiòng, Hî-li̍t lâu Phàng-siû-Pí-lâ-tô chhai pún-sàng lâu Ngoi-pâng-ngìn pin Yî-set-lie̍t-ngìn kiêu-kiet, oi kûng-kit Ngì sṳ̀n-sṳn ke phu̍k-ngìn Yâ-sû, chhiu-he Ngì só sién-li̍p ke Kî-tuk.