18 Kì-têu yu mun: “Kì só kóng ke ‘Ko mò kí-kiú’ he chṳ́ má-ke nè? Ngài-têu m̀-tî kì kóng má-ke!”
Ke-sṳ̀, Yâ-sû tui kì-têu kóng: “Ngì-têu ngióng-pân án thun! Siên-tî só-kóng ke fa, ngì-têu ngióng-pân án nàn siông-sin nè?
Ho̍k-sâng tông-chûng yû kí-ke ngìn pí-chhṳ́ kóng: “Kì lâu ngài-têu kóng ‘Ko mò kí-kiú, ngì-têu chhiu khon ngài m̀-tó; chai ko mò kí-kiú, ngì-têu yu voi khon-tó ngài’ yu kóng ‘yîn-vi ngài chón-hi Â-pâ ke-vi’; liá-têu fa to-tái he má-ke yi-sṳ nè?”
Yâ-sû tî kì-têu sióng-oi mun kì, chhiu lâu kì-têu kóng: “Ngài kóng ‘Ko mò kí-kiú, ngì-têu chhiu khon ngài m̀-tó; chai ko mò kí-kiú, ngì-têu yu voi khon-tó ngài’; ngì-têu yîn-vi liá-ki fa mun-lòi mun-hi he-mò?
Ngì-têu chó chhiu yin-kôi cho ngìn ke sîn-sâng lô, chúng-he ngì-têu hàn sî-yeu ngìn yung Song-ti chṳ̂n-tho ke chhû-phu tho-lî chai kâu ngì-têu; ngì-têu hàn-he sî-yeu sṳ̍t-nen, mò fap-thu sṳ̍t-fan.