Yok-hon 15:1 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su1 “Ngài he chṳ̂n ke phù-thò-su; ngâ Pâ he châi-chung ke ngìn. Faic an caibideil |
Kì oi sṳ́ Siak-ôn pî-sông ke ngìn tai miên-liù thoi-von chhṳ̀n-fôi, kò hí-lo̍k yù thoi-von yù-sông, chok siung-chan ke sâm thoi-von yù-sèu ke sîm. Kì-têu voi pûn-ngìn khon-cho Song-chú só-chung ke siong-su, kiet kûng-ngi ke kó-chṳ́; Song-chú voi yîn-vi chhṳ-kâ só-cho ke tet-tó siung-chan.
Yâ-sû yu kóng: “Ngì-têu chai thâng nang-ngoi yit-ke pí-yi! Yû yit-ke yèn-chú, khôi yit-te phù-thò-yèn, chû-vì yung lì-pâ vì-tén, yu chhai yèn-chûng yet yit-chak cha-chiú-chhṳ̀, hí yit-chho sú-mong-thòi, yèn-heu chiông phù-thò-yèn chû pûn thien-nùng, chhṳ-kâ chhut-ngoi hi lî-hàng.