Yok-hon 14:17 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su17 Kì chhiu-he chṳ̂n-lî ke Lìn. Sṳ-kiên-ngìn m̀ chiap-su Kì, yîn-vi kì-têu khon-m̀-tó Kì, ya m̀-sṳt Kì. Chúng-he ngì-têu sṳt Kì, yîn-vi Kì sòng-sòng lâu ngì-têu thùng-chhai, ya oi chhai ngì-têu ke sâng-miang-chûng. Faic an caibideil |
“Ngài he chṳ-kô vù-song, yún-yén chhùn-chhai, sṳ̀n-sṳn ke Song-ti. Ngài he̍t chhai chṳ-kô sṳ̀n-sṳn ke só-chhai, ya he̍t chhai chṳ̂n-sîm fí-kói lâu khiâm-pî ke ngìn tông-chûng. Ngài sṳ́ khiâm-pî ke ngìn fî-fu̍k sin-sîm, sṳ́ chṳ̂n-sîm fí-kói ke ngìn chhùng-sîn tet-tó hî-mong.
Song-ti ke sṳn-thien lâu ngiéu-siong yû má-ke siông-thùng nè? Yún-sên Song-ti ke sṳn-thien chhiu-he ngài-têu. Chhiong Song-ti só kóng: Ngài oi he̍t chhai Ngài ke chṳ́-mìn chûng-kiên, chhai kì-têu ke tông-chûng lòi-lòi hi-hi. Ngài oi cho kì-têu ke Song-ti; kì-têu oi cho Ngài ke chṳ́-mìn.
Ngì-têu nè, Kî-tuk yí-kîn chiông kì ke Lìn su-pûn ngì-têu. Kì ke Lìn na lâu ngì-têu thùng-chhai, chhiu mò sî-yeu má-ngìn lòi kâu ngì-têu; yîn-vi kì ke Lìn voi chiông yit-chhiet kâu ngì-têu. Kì ke Lìn he chṳ̂n-sṳ̍t ke, m̀-he hî-ká ke. Só-yî, ngì-têu oi sun-chhiùng Sṳn-Lìn ke kau-sṳ, yit-chhṳ̍t sâng chhai Kî-tuk ke sâng-miang tî-poi.
‘Sṳn-Lìn tui kok kau-fi só-kóng ke fa, yû ngí-kûng hó-thâng ke, chhiu oi thâng! ‘Tet-sṳn ke ngìn, ngài oi su-pûn kì ke khong-tén ke mâ-nâ. Ngài ya oi pûn kì yit-te pha̍k sa̍k-thèu, táng-kô siá-tén sîn ke miàng; liá-ke miàng, chhù-liáu chiap-su ke ngìn, mò ngìn ngin-tet-sṳt.’ ”