Yok-hon 12:42 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su42 Sûi-yèn án-ngiòng, Yù-thai-ngìn ke liâng-chhiu chûng ya yû hó-tô sin Yâ-sû ke, chúng-he yîn-vi kiâng Fap-li-soi-ngìn, m̀-kám kûng-khôi sṳ̀n-ngin, miên-tet pûn-ngìn kiuk-chhut fi-thòng. Faic an caibideil |
Kin-vi thâng-chhiùng Song-chú ke ngìn â, ngì-têu oi thâng Kì ke fa. Kì kóng: “Yîn-vi Ngài ke miàng ke yèn-ku, ngì-têu ke thùng-pâu tông-chûng yû-têu ngìn lòi-hen ngì-têu, kiuk ngì-têu chéu. Kì-têu seu ngì-têu kóng: ‘Chhiáng ngì-têu ke Song-chú hién-chhut Kì ke ví-thai, sṳ́ ngài-têu khon-chhut ngì-têu voi yû kit fôn-hí!’ Chúng-he kì-têu fán-chón voi chhin kien-seu!
Liá-têu sṳ yî-heu, yû yit-ke Â-li-mâ-thai-ngìn Yok-sit chhiáng-khiù Pí-lâ-tô, chún kì chiông Yâ-sû ke sṳ̂n-sṳ̂ liâng-hi. (Yok-sit he Yâ-sû ke ho̍k-sâng; kì yîn-vi kiâng Yù-thai-ngìn ke liâng-chhiu, m̀-kám kûng-khôi.) Pí-lâ-tô tap-yin kì ke chhiáng-khiù, Yok-sit chhiu chiông Yâ-sû ke sṳ̂n-sṳ̂ liâng-hi.