Yok-hon 11:52 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su52 m̀ tân-chhiang thoi kì-têu sí, ya oi chiông san chhai kok thi-fông Song-ti ke chṳ́-ńg seu-si̍p khiung-ha, kap-cho yit-khiùn. Faic an caibideil |
Tá-khôi muk-chû si-mien khon khon-é â! Ngì ke thùng-pâu yí-kîn si̍p-ha̍p, oi to-chón ngì liá-vi lòi lé! Ngài — Song-chú chṳ́-tén Ngài ke sâng-miang pó-chṳn: Ngì voi khon chhṳ-kâ ke thùng-pâu cho chûn-kui, chhiu-chhiong sîn-ngiòng tién kiê chhai kì yêu-kiên ke chû-pó.
Chúng-he, Yî-set-lie̍t ke ngìn-su oi chen-kâ, chhiong hói-sâ khiung-yong mò fap-thu son, mò fap-thu liòng. Ngièn-tán Song-ti chhai nai-vi tui kì-têu kóng: “Ngì-têu m̀-he Ngài ke chṳ́-mìn”; yû yit-ngit, Kì ya oi chhai ke-vi tui kì-têu kóng: “Ngì-têu he yún-sên Song-ti ke chṳ́-ńg.”
Kì-têu chhong yit-sú sîn ke sṳ̂-kô, kóng: Vì-yû ngì yû chṳ̂-kiet chiap-su ke-kién sû, hiên-khôi ke-têu táng-kô ke yin-é; yîn-vi ngì sṳt pûn-ngìn chhṳ̀-sí! Ngì thûng-ko liù-hiet to sí, tui kok chúng-chhu̍k, kok ngî-ngièn, kok mìn-chhu̍k, lâu tak-ke koet-kâ, chiông ngìn su̍k-chón-lòi, kûi-pûn Song-ti.