Ngài chhai Â-pâ tî-poi, Â-pâ chhai ngài tî-poi, ngì m̀ sin mâ? Ngài lâu ngì-têu kóng ke fa m̀-he ngài chhṳ-kâ ke yi-sṳ, he he̍t chhai ngài tî-poi ke Â-pâ cho Kì chhṳ-kâ ke sṳ.
“Ngài sṳ̍t-chhai lâu ngì-têu kóng, thâng ngài ke fa, yu sin ke ‘Chhâi ngài lòi ke’, chhiu yû yún-yén ke sâng-miang. Kì m̀-voi su thin-chhui, he yí-kîn chhut-sí ngi̍p-sên lé.
Ngì-têu na hòng-fu̍k ngiuk-thí, thin-chho̍k voi me̍t-mòng; ngì-têu na kho Sṳn-Lìn chhṳ-sí chhui-ok ke hàng-vì, tit-khok voi tet-tó sâng-miang.