17 Yâ-sû to Pak-thai-nì, chhiu tî Lâ-sat-lu yí-kîn chhai si-ngit-chhièn mài-thet.
Lióng-ngit heu, Kì voi su-pûn ngài-têu sîn li̍t-liong, thi-sâm ngit, Kì voi sṳ́ ngài-têu hong hí-lòi, ngài-têu chhiu cho-tet sòng-sòng chhai Kì mien-chhièn.
Yâ-sû Kî-tuk chhut-se ke kîn-ko he án-ngiòng: Kì ke â-mê Mâ-li-â yí-kîn lâu Yok-sit thin-chhîn, chúng-he chhai kiet-fûn yî-chhièn, Mâ-li-â chhiu tui Sṳn-Lìn fài-thôi.
Yâ-sû fûn-fu kóng: “Chiông sa̍k-thèu sái-khôi!” Sí-ngìn ke â-chí Mâ-thai kóng: “Chú â, kì yí-kîn mài-thet si-ngit, sṳ̂n-sṳ̂ tû chhu-thet lê!”
Yâ-sû en-kóng: “Ngì-têu chhak-thet liá sṳn-thien, sâm-ngit-nui, ngài voi chiông kì chhùng-kien hí-lòi.”