37 Na-he ngài mò hàng ngâ Pâ ke sṳ, ngì-têu chhiu m̀-sṳ́ sin ngài;
Yâ-sû en-kóng: “Ngài chó chhiu lâu ngì-têu kóng-ko, chúng-he ngì-têu m̀-hén sin. Ngài fung ngâ Pâ ke miàng só-cho ke sṳ chhiu-he ngài ke chṳn-kí;
Yâ-sû tui kì-têu kóng: “Ngài sṳt hién-mìn Â-pâ oi ngài cho ke tô-tô san-sṳ pûn ngì-têu khon; ngì-têu to-tái vi nai-hong sṳ oi nâ sa̍k-thèu te̍p ngài?”
Ngài chhai Â-pâ tî-poi, Â-pâ chhai ngài tî-poi, ngì m̀ sin mâ? Ngài lâu ngì-têu kóng ke fa m̀-he ngài chhṳ-kâ ke yi-sṳ, he he̍t chhai ngài tî-poi ke Â-pâ cho Kì chhṳ-kâ ke sṳ.
Ká-sṳ́ ngài chhai kì-têu tông-chûng mò cho ke-têu chhiùng-lòi m̀-sṳt yû-ngìn cho-ko ke sṳ, kì-têu chhiu mò chhui. Sṳ-sṳ̍t-song, kì-têu yû khon-tó ngài só-cho ke, hàn-he yen-hen ngài, ya yen-hen ngâ Pâ.
“Ká-sṳ́ ngài vi chhṳ-kâ cho-chṳn, ngài ke fa chhiu m̀-la sṳ́ ngìn siông-sin.