Yok-hon 10:1 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su1 Yâ-sû yu kóng: “Ngài sṳ̍t-chhai lâu ngì-têu kóng, ngi̍p yòng-làn, mò tui mùn, fán-chón tui phe̍t-vi phàn-ko-hi ke, chhiu-he chhe̍t-é, he khiòng-tho. Faic an caibideil |
Thâng â, Ngài oi tui-fu liá-pân siên-tî. Kì-têu ke mung chhiòn-phu he phien-ngìn ke. Kì-têu kóng-hí liá-têu mung, yung fâ-liâu lâu khoâ-khiéu ke fa chiông Ngài ke chṳ́-mìn tai-ngi̍p chhâ-lu. Ngài pin mò phai kì-têu, ya mò fûn-fu kì-têu. Kì-têu tui Ngài ke chṳ́-mìn chhiòn mò hó-chhu. Ngài — Song-chú án-ngiòng siên-pu lé.”
Thèu-pái yû ká siên-tî chhai Yî-set-lie̍t mìn-kiên chhut-hien; khiung-yong, ya voi yû ká kau-sṳ̂ chhai ngì-têu chûng-kiên chhut-hien. Kì-têu voi am-chûng tai-ngi̍p fí-me̍t-sin ke yi-tôn, sṳm-chṳ m̀ sṳ̀n-ngin kiu-su̍k kì-têu ke Chú-chái, chhin-kiak chhiu chhṳ-chhí me̍t-mòng.