5 Kông cheu chhai vû-am chûng, vû-am chhiùng-lòi m̀-sṳt yàng-ko kông.
“Ngong-chhṳ̍t ke ngìn â, ngì-têu fôn-hí ngong-chhṳ̍t oi to kí-sṳ̀? Ngau-man ngìn fôn-hí ngau-man, ngong-tong ngìn nâu chṳ-sṳt oi to kí-kiú?
Mò ngìn tiám-tên piong chhai téu tái-hâ, yit-thin he piong chhai tên-thòi-táng, chang voi cheu-kông chhiòn-kâ ke ngìn.
Tho chhai sṳ-kiên, Song-ti he thûng-ko kì chhóng-chho sṳ-kie, chúng-he sṳ-kiên-ngìn m̀-sṳt kì.
lòi khôi kì-têu ke muk-chû, sṳ́ kì-têu tui vû-am chûng chón-hiong kông-mìn, tui Sat-tan ke khièn-sṳ chṳ̂-ha kûi-hiong Song-ti; án-ngiòng, kì-têu chhiu voi yîn-vi sin ngài lòi tet-tó sa-chhui, ya voi chhai Song-ti ke sién-mìn chûng tet-tó thi-vi.’
Ki-yèn ngìn ku-yi m̀ sṳ̀n-ngin Song-ti, Song-ti chhiu yù-chhai kì-têu chhùn phai-fai ke sîm, cho ke-têu mò yin-kôi cho ke sṳ.
Chúng-he, ke-têu mò Song-ti ke Lìn ke ngìn mò fap-thu liâng-su Song-ti ke Lìn só pûn ke ên-su. Liá-chúng ngìn mò khó-nèn mìn-pha̍k liá-têu sṳ, kì-têu khon-cho he ngong-tong ke; yîn-vi liá-têu sṳ ke ka-chhṳ̍t oi yung su̍k-lìn ke muk-chû chang khon tet-chhut.