Thì-mô-thai Chhièn-sû 6:10 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su10 Thâm-chhòi he van-ok ke kîn-ngièn. Yû-têu ngìn yîn-vi thâm-oi chhièn-chhòi chhiu lì-khôi sin-ngióng ke tho-lu, chhṳ-kâ su-chhin thung-khú, sông-hoi sîm-lìn. Faic an caibideil |
Sàng-tú ke kôn-yèn vi-tó fùng-pâu phan-sṳ, chi-sṳ̂ vi-tó kûng-chhièn kóng-kié fap-li̍t, siên-tî vi-tó kîm-chhièn puk-koa. Kì-têu hàn láu-tó Song-chú he kì-têu ke kho-sân. Kì-têu kóng: “Song-chú kám m̀-he lâu ngài-têu khiung-ha? Ngài-têu m̀-voi tù-tó châi-nan.”
Chhai ngài-têu ke chan-li-phín tông-chûng, ngài khon-tó yit-liâng tông-chiâng ke Pâ-pí-lùn ngoi-sâm, hàn-yû thai-yok lióng kûng-kîn chhûng ke ngiùn-è, lâu yit-thiàu thai-yok pan kûng-kîn chhûng ke kîm-é. Ngài thâm-oi liá-têu tûng-sî, chhiu nâ hí-lòi. Liá-têu tûng-sî chhiòn-phu mài chhai ngài chong-phùng tú ke thi-nài-hâ; ngiùn-è chhai chui hâ-poi.”