Thì-mô-thai Chhièn-sû 5:5 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su5 Chṳn-kîn sú-koá yu mò-ngìn hó yí-kho ke fu-ńg, só ngióng-mong ke chṳ́-yû Song-ti, ngit-ya khì-tó só-khiù ke chhiu-he Song-ti ke pông-chhu. Faic an caibideil |
Ke-sṳ̀ ngì voi tui chhṳ-kâ kóng: Má-ngìn vi ngài kiung liá án-tô se-ngìn-è? Ngài ke se-ngìn-è chhiòn-phu yêu-chat, ngài yí-kîn m̀-voi kiung lé; ngài thò-chéu chhai ngoi-poi, tak só-chhai liù-long, he má-ngìn thu-thai liá-têu se-ngìn-è nè? Chhai ngài kû-tân ke sṳ̀, liá-têu se-ngìn-è tui nai-vi lòi ke?
Yâ-lu-sat-lâng â, oi fôn-hí chhong-kô; ngì chhiong he m̀-voi kiung ke fu-ngìn-kâ, m̀-sṳt yîn-vi kiung-chṳ́ thung-to chhin-sê, chúng-he liá-ha ngì oi fôn-hí chhong-kô, thai-sâng chhin-hêm. Ke su lâng-lo̍k kû-tân ke fu-ngìn-kâ voi yû chhin-tô chṳ́-sûn, pí yit-chhṳ̍t yû ló-kûng khiung-ha ke fu-ngìn-kâ kiung hàn-kha tô! Liá he Song-chú kóng ke.