Thì-mô-thai Chhièn-sû 5:17 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su17 Chhin voi chhṳ-lî kau-fi ke chóng-ló, thi̍t-phe̍t he ngin-chṳ̂n kóng-tho lâu kau-thô ke, yin-kôi oi tet-tó kâ-phi ke kin-fung. Faic an caibideil |
Ngài chûng-sṳ̍t ke thùng-phân â, ngài ya khiù ngì pông-chhu kì lióng-sà; yîn-vi kì-têu chhai fuk-yîm ke kûng-chok-song thùng ngài, Kiet-li-miên, lâu khì-thâ ke thùng-kûng sṳt khiung-ha lò-khú; liá-têu ngìn ke miàng chhiòn-phu yí-kîn ki chhai Song-ti ke sâng-miang-chhak.
Oi fu̍k-chhiùng ngì-têu ke liâng-chhiu, thâng kì-têu ke chṳ́-thô. Kì-têu yit-chhṳ̍t khon-ku ngì-têu ke lìn-fùn, yîn-vi kì-têu oi tui Song-ti fu-chit, chhiong oi kâu-chong yit-yong. Ngì-têu thâng-chhiùng kì-têu, kì-têu chhiu voi cho-to chhin fôn-hí; na mò, kì-têu voi lâng-sîm théu thai-hi, liá tui ngì-têu yû má-ke li-yit nè?