Thì-mô-thai Chhièn-sû 4:3 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su3 Kì-têu kim-chṳ́ ka-chhí; yû-têu sṳ̍t-vu̍t kì-têu ya kim-sṳ̍t, chhiu-he Song-ti só chho, oi pûn ke-têu yû sin-sîm yu mìn-pha̍k chṳ̂n-lî ke ngìn yung kám-chhia ke sîm lòi liâng-su ke. Faic an caibideil |
Thi̍t-phe̍t khon-chhung mêu-ngit ke, he péu-sṳ kì tui Chú ke chûn-chhùng. Má-ke tû sṳ̍t ke, ya he péu-sṳ kì tui Chú ke chûn-chhùng, yîn-vi kì vi-tó só sṳ̍t ke kám-chhia Song-ti; yû-têu sṳ̍t-vu̍t m̀ sṳ̍t ke, khiung-yong ya he péu-sṳ kì tui Chú ke chûn-chhùng, kì me kám-chhia Song-ti.
Yû ngìn voi kóng: “Sṳ̍t-vu̍t he vi-tó tú-sṳ́, tú-sṳ́ he vi-tó sṳ̍t-vu̍t.” Mò m̀-chho̍k; chúng-he yû yit-ngit, Song-ti voi sṳ́ liá lióng-yong lûng-chúng fí-fai thet-hi. Oi se-ngi ô! Sṳ̂n-thí m̀-he vi-tó hàng yìm-lon, he vi-tó Chú lòi chhùn-chhai ke; Chú voi kiûng-kip sṳ̂n-thí ke sî-yeu.