Thì-mô-thai Chhièn-sû 2:4 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su4 Song-ti oi mî-yit-ke ngìn tet-kiu, lûng-chúng ngin-sṳt chṳ̂n-lî. Faic an caibideil |
Lâu kì-têu kóng, Ngài — Chṳ-kô ke Song-chú chṳ́-tén Ngài yún-yén ke sâng-miang fat-sṳ, Ngài m̀ fôn-hí khon-tó fái-ngìn sí-thet, Ngài kha fôn-hí khon-tó kì fí-kói lòi sên-chhùn. Yî-set-lie̍t-ngìn â, ngì-têu oi fí-kói, lì-khôi fái hàng-vì! Ngì-têu ngióng oi-sṳ́ hi-sí nò?