Thì-mô-thai Chhièn-sû 1:17 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su17 Ngien chûn-kui lâu yùng-kông yún-yén kûi-pûn ke van-sṳ ke kiûn-vòng, chhiu-he m̀-voi hiú-lan, ngìn khon-m̀-tó, thu̍k-yit vù-ngi ke Song-ti! Â-mén. Faic an caibideil |
Yèn-heu Li-vi-ngìn Yâ-sû-â, Kap-me̍t, Pâ-nì, Ha̍p-sâ-nì, Sṳ-li-pí, Hò-thi-ngâ, Sṳ-pâ-nì lâu Pí-thâ-hî-ngâ vi khôi-sṳ́ kin-pai siên-ko kóng: Oi khî hí-lòi, chan-mî Song-chú — ngì-têu ke Song-ti; oi yún-yún yén-yén siung-chan Kì! Kì ke miàng yin-tông su chûn-chhung, chhêu-ko só-yû ke siung-chan lâu chan-mî; ngì-têu oi chan-mî Kì yùng-kông ke miàng.
Vòng kóng: “Chhit-ngièn ko-hi lé, ngài — Nì-pu-kap-nì-sat chu-muk mong-thiên; ngài ke chhûng-mìn fî-fu̍k lé. Ngài siung-chan Chṳ-kô ke Song-ti, chiông yùng-kông chûn-kui kûi-pûn yún-sên ke Song-ti. Kì ke thúng-chhṳ yún-yún yén-yén; Kì ke chú-khièn chhṳ̍t-to van-thoi.
Ngìn hí-ngien oi chiông yòng-khiùn chûng ke hó kûng-yòng hien-pûn Ngài, fán-chón hien pot-phiang mò chṳn-sòng ke, án-ngiòng khî-phien ke ngìn yin-tông su chu-chú. Yîn-vi Ngài he thai kiûn-vòng! Sṳ-song van-koet lûng-chúng kin-vi Ngài. Ngài — Song-chú, Van-kiûn ke Ngièn-soi án-ngiòng siên-pu lé.”