Thiap-sat-lò-nì-kâ Chhièn-sû 5:3 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su3 Thai-kâ kóng-tén “Yit-chhiet phìn-ôn, mò sṳ!” ke sṳ̀, châi-nan voi fut-yèn lìm-to kì-têu, chhiong chhṳn-thung fut-yèn lìm-to chiông-oi kiung ke fu-ńg yit-yong; kì-têu chhie̍t-tui chéu-sám m̀-thet. Faic an caibideil |
Song-chú â, Ngì kám vàn-chhiòn fit-thet Yù-thai he-mò? Ngì kám chhin-nâu Siak-ôn ke ngìn-mìn? Ngì cho-má-ke tá ngài-têu, tá-to mò-hó yî? Ngài-têu hî-mong phìn-ôn, chúng-he khon m̀-tó hó kông-kín; ngài-têu hî-mong tet-tó yî-chhṳ, fán-chón tù-tó chho̍k-kiâng.
Ngài thâng-tó chhiong sên-sán ke fu-ngìn-kâ chhṳn-thung ke hêm-sâng, chhiong kiung thèu-thôi án-ngiòng chhin-sê. Ngièn-lòi he Siak-ôn ke kieu-sâng; kì kín théu-thai-hi, chhûn-khôi sûng-sú, kóng: “Ái! Ngài kîm chhiu chhám lé! Kì-têu oi lòi chhṳ̀ ngài! Ngài kiâng-to khiòng-khiòng voi fûn-thet lé.”