Thiap-sat-lò-nì-kâ Chhièn-sû 4:4 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su4 mî-yit-ke ngìn oi tî ngióng-pân yung sṳn-kiet lâu chûn-kui ke fông-sṳt lòi pó-sú chhṳ-kâ ke sṳ̂n-thí; Faic an caibideil |
Ngài kiâng ngì-têu m̀ liáu-kié ngài ke yi-sṳ, chang yung phû-thûng ke li-é lòi tui ngì-têu kóng. Thèu-pái ngì-têu fong-chiúng chhìn-yu̍k, vì-phoi fap-li̍t, cho chhui ke nù-phu̍k; liá-ha, ngì-têu oi chiông chhṳ-kâ kûi-ke ngìn hien-cho ngi ke nù-phu̍k, pûn ngì-têu sàng-cho sṳn-kiet.
Khiung-yong, cho ló-kûng ke, ngì-têu thùng pû-ngiòng khiung-ha sên-fa̍t, oi thí-thiap kì-têu he kha ngiôn-ngio̍k ke thùng-phân. Oi chûn-chhung kì-têu, yîn-vi kì-têu he thùng ngì-têu khiung-ha sṳ̀n-chiap Song-ti só su ke sîn sâng-miang. Án-ngiòng, ngì-têu ke khì-tó chhiu m̀-voi su chú-ngoi.
Thai-ví en chi-sṳ̂ kóng: “Sṳ-sṳ̍t song, chhiu-son phìn-sòng chhut ngim-vu, ngài-têu chhiòn-phu cho-m̀-tet chhîn-khiun fu-ngìn-kâ, ke-têu heu-sâng ngìn ke sṳ̂n-thí thin-chho̍k oi pó-chhṳ̀ chhiang-li, hò-khóng kîm-pû-ngit yû thi̍t-sû ke ngim-vu, kám m̀-voi hàn-kha oi pó-chhṳ̀ chhiang-li!”