Thiap-sat-lò-nì-kâ Chhièn-sû 3:11 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su11 Ngien Song-ti — ngài-têu chhai thiên-táng ke Â-pâ lâu ngài-têu ke Chú Yâ-sû chhîn-chhṳ khôi-lu, pûn ngài-têu voi yû-hó hi-to ngì-têu ke-vi. Faic an caibideil |
Khon â, Ngài ke chṳ́-mìn voi yit-lu kieu-tén chón-lòi; kì-têu voi thèn-tén Ngài hàng, theu-lu khì-tó. Ngài oi tai kì-têu kîn-ko hâi-súi piên, thu kì-têu hàng phiàng-phiàng ke chhṳ̍t-lu, sṳ́ kì-têu m̀-voi tiet-tó. Ngài he Yî-set-lie̍t ke â-pâ; Yî-fap-lièn he Ngài ke chóng-chṳ́.
Song-chú — Van-kiûn ke Ngièn-soi tui chi-sṳ̂ kóng: “Lai-é chûn-kin â-pâ, phu̍k-ngìn kin-vi chú-ngìn. Ngài he ngì-têu ke Â-pâ, ngì-têu ngióng-pân m̀ chûn-kin Ngài? Ngài he ngì-têu ke chú-ngìn, ngì-têu ngióng m̀ kin-vi Ngài? Ngì-têu chi-sṳ̂ méu-sṳ Ngài ke miàng, hàn en-kóng: ‘Ngài-têu nai-yû méu-sṳ Ngì ke miàng?’