1 Ngài-têu ki-yèn ngiûn-m̀-he̍t lé, chhiu kiet-thin chhṳ-kâ liù chhai Ngâ-tién,
Ngài na kóng: “Ngài mò-oi chai thì-hí Song-chú, mò-oi chai fung Kì ke miàng siên-kóng”, Ngì ke fa chhiu voi chhiong fó chhai ngài sîm-tú sêu, chon-ngi̍p ngài ke kut-thèu. Ngài ngióng-pân tû ngiûn m̀-he̍t; ngài kô-put-chiông kóng chhut-lòi.
Kîm-pû-ngit, ngì-têu ke thú-thi fông-fi, mò-ngìn he̍t, sàng-cho ngìn chho̍k-kiâng, chu-chú ke tui-siong, liá he yîn-vi Song-chú mò phan-fap ngiûn-su ngì-têu só cho khó-vu ke fái-sṳ.
Sung Pó-lò ke ngìn chhṳ̍t-chhṳ̍t sung kì to Ngâ-tién, yèn-heu chang to-chón Pí-lî-â; kì-têu tai-chón Pó-lò ke fûn-fu, ham Sî-lâ lâu Thì-mô-thai kón-kín hi kì ke-vi, thùng kì kien-mien.
Pó-lò chhai Ngâ-tién tén Sî-lâ lâu Thì-mô-thai ke sṳ̀, khon-tó mân sàng ke ngiéu-siong, sîm-kôn fî-sòng kân-khú.
Khó-sit, yîn-vi mò tù-tó ngài ke hiûng-thi Thì-tô, só-yî ngài ke sîm fî-sòng chho̍k-kip; ngài chhiu chhṳ̀-phe̍t ke-vi ke ngìn, hi Mâ-khì-tun.
Hiûng-thi chí-moi â, ngài-têu su pet-hoi, thùng ngì-têu chhiam-sṳ̀ fûn-khôi, he sṳ̂n-thí fûn-khôi thin-thin, ngài-têu ke sîm pin mò lì-khôi ngì-têu. Ngài-têu fî-sòng sióng-ngiam ngì-têu, sióng-chhin phan-fap oi chai khon-tó ngì-têu!
Yîn-vi án-ngiòng, ngài chang phai Thì-mô-thai hi; ngài sṳ̍t-chhai ngiûn-m̀-he̍t lé. Ngài phai kì hi, he oi tî ngì-têu ke sin-sîm to-tái ngióng-pân. Ngài kiâng-pha ngì-têu yí-kîn pûn Mô-kúi mì-fe̍t, ngài-têu ke lò-luk pien mò chhái-kûng!