Thiap-sat-lò-nì-kâ Chhièn-sû 2:5 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su5 Ngì-têu tî, ngài-têu chhiùng-lòi m̀-sṳt kóng fung-sṳ̀n ngì-têu ke fa, sîm ya mò chhùn thâm-ngiam; liá he Song-ti cho-tet vi ngài-têu cho kien-chṳn ke. Faic an caibideil |
Kì-têu phai chhṳ-kâ ke ho̍k-sâng, thùng Hî-li̍t-tóng ke ngìn khiung-ha hi kien Yâ-sû, mun-kóng: “Sîn-sâng, ngài-têu tî ngì he sṳ̀n-sṳ̍t ke ngìn; ngì chûng-sṳ̍t chiông Song-ti ke tho-lî kau-sṳ ngìn, m̀-kón ngìn ngióng-pân sióng, yîn-vi ngì m̀-voi khon ngìn ke chhìn-mien.
Ngài-têu khî-chhie̍t yit-chhiet m̀-tî kien-seu m̀-kám kien ngìn ke sṳ; ngài-têu mò hàng kúi-cha ke sṳ, ya mò khiuk-kié Song-ti ke tho-lî. Fán-chón, chhai Song-ti mien-chhièn, ngài-têu sṳ́ chṳ̂n-lî kûng-khôi hién-mìn chhut-lòi, yung chhṳ-kâ ke hàng-vì lòi khí-fat tak-sà ke liòng-sîm.