Thiap-sat-lò-nì-kâ Chhièn-sû 2:2 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-su2 Ngì-têu tî, ngài-têu hi ngì-têu ke-vi yî-chhièn, chhai Fî-li̍p-pí yí-kîn su pet-hoi, pûn-ngìn vú-yu̍k. Chúng-he, ngài-têu ke Song-ti su ngài-têu yúng-kám, sûi-yèn chhai tông-tô ke chú-tóng chûng, hàn-he chiông Kì ke fuk-yîm chhòn-pûn ngì-têu. Faic an caibideil |
Chúng-he, Pó-lò tui kín-kôn kóng: “Ngài-têu he Lò-mâ ke kûng-mìn, pin mò thin-chhui, kì-têu chhiu tông-chung piên-tá ngài-têu, yu chiông ngài-têu koân chhai kâm-ngiu̍k tú; liá-ha kì-têu sióng-oi chiông ngài-têu thêu-thêu sung-chéu mâ? Liá he cho-m̀-tet ke! Ham Lò-mâ kôn-chóng chhṳ-kâ lòi tai ngài-têu chhut-hi!”
Ngài-têu chiông liá fuk-yîm chhòn pûn ngì-têu, m̀-he tân kho fa-ngî, thùng-sṳ̀ ya he kho Sṳn-Lìn ke nèn-li̍t lâu tui fuk-yîm ke khok-sin. Ngì-têu tî, chhai ngì-têu ke-vi ke sṳ̀, ngài-têu ke sên-fa̍t he ngióng-pân; yit-chhiet ke só-cho lûng-chúng he vi-tó ngì-têu ke hó-chhu.
Chhîn-oi ke phèn-yû, ngài chhin chó chhiu sióng-oi siá sin-é lâu ngì-têu thàm-lun thùng ngài-têu thai-kâ lûng-chúng yû koân-he ke kiu-ên mun-thì; chúng-he, ngài kám-kok yû sî-yeu chit-sṳ̀ siá sin-é khien-miên ngì-têu, oi ki-siu̍k vi Song-ti yit-pái chhiu vàn-chhiòn chhòn pûn sṳn-thù ke sin-ngióng chhin-li̍t tá-piang.